Người ta thường mơ về một bức tranh gia đình hoàn hảo.

Nhưng rồi người ta vẫn thường cãi nhau, cầm chén cơm ra góc nhà ngồi ăn, chẳng nhìn mặt, hay đóng sầm cánh cửa.
Hoặc có người phải chấp nhận mình từng có một gia đình hoàn hảo, rồi đổ vỡ, rồi xây mới.
Và mỗi người đều có những nỗi buồn, những gánh nặng riêng của đời mình.

Nhưng ngày nào tay vẫn còn mở cùng một cái nắm cửa, lòng vẫn còn dậy lên chút ấm áp từ mâm cơm, chân vẫn còn thở phào mỗi khi ngả xuống giường, hãy vẫn nắm giữ niềm hạnh phúc mang tên gia đình, dù nó có hoàn hảo bao giờ.

Đẹp hơn một bức tranh hoàn hảo, là sự tôn trọng những khác biệt, là cùng hướng về điều duy nhất có nghĩa mang tên hạnh phúc, là những mảnh gai góc có thể ghép lại lành lặn an lành với nhau, dưới một mái nhà.

96debe0acd39510e4b244fb0895ee016

Ảnh: Pinterest – capturedbycarrie.com